Có lẽ ai cũng có một thời học sinh, cái thời cắp sách tới trường, thời nô đùa vui chơi hồn nhiên cùng bạn bè, cái thời mà mọi suy nghĩ còn ngây thơ trong sáng, sống vô ưu vô lo.
Đối với mỗi người tôi tin chắc những kỷ niệm cuối cấp luôn là kỷ niệm đẹp nhất và khó quên, nó theo bạn đến suốt cuộc đời.
Với bản thân mỗi người khi nhớ lại những kỷ niệm chia tay trường lớp, thầy cô bạn bè cuối cấp đều không khỏi xúc động bồi hồi.
Tháng 5 lại đến với bao nhiêu cảm xúc với những lớp học sinh cuối cấp, ngày chia tay trường lớp để mỗi người bước sang một ngã rẽ riêng vô cùng khó khăn.
Phượng nở đỏ một góc trời, nỗi lòng các bạn học sinh lớp 12 càng bồi hồi, có chút buồn, chút ưu tư, chút vương vấn
Những giọt nước mắt khẽ rơi vì xúc động khi lâu nay ở gần nhau ta không nhận ra bạn bè thầy cô xung quanh ta đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống, giờ đây khi sắp phải xa nhau mọi cảm xúc ùa về, nước mắt tràn ra, những cái ôm thắm thiết bị lụy, sự quan tâm nhỏ nhoi với nhau ngượng ngùng hơn "bạn ơi, ngày mai ta xa nhau rồi".
Bao nhiêu kỷ niệm chợt ùa về, chính những thầy cô người mà hàng năm vẫn chia tay lớp lớp học sinh, người mà đã trải qua cái ngày ấy nhiều lần rồi cũng không cầm được nước mắt.
Yêu có, thương có, giận hờn cũng có........mọi kỷ niệm suốt bao nhiêu năm học chợt ùa về, ai cầm nổi nước mắt đây.
Tương lai các bạn còn rất dài, ngã rẽ cuộc đời mới bắt đầu, cố lên nhé các bạn học sinh lớp 12, cách cửa đại học đang chờ đón các bạn.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét